Voilà - Thế thôi!
Bài hát của cô bé 15 tuổi nói hộ nỗi lòng của tất cả mọi người: được lắng nghe, được hiểu và được yêu thương như họ chính đang là.
Voilà là bài hát Barbara Pravi viết về câu chuyện, hành trình của một người phụ nữ đi từ bất an đến dũng cảm, từ nghi ngờ bản thân đến chấp nhận chính mình. Đó cũng là hành trình cô đã trải qua với việc bị bạo hành gia đình, đến mức cô đã cảm thấy mình không xứng đáng, xấu xa và tội lỗi, luôn không an toàn... 25 năm cô vật lộn để có thể cảm thấy hạnh phúc, cảm thấy tự tin rằng mình có năng lực, rằng mình xứng đáng...
Hãy lắng nghe tôi
Hãy nói về tôi, hãy hiểu tôi
một cô gái với đôi mắt đen và những ước mơ
Câu chuyện của tôi mong được mọi người đón nhận
Chỉ vậy thôi. Thế thôi!
Như tôi là
Voilà - That's it - Thế thôi. Barrbara Pravi nói rằng đó là kết thúc và cũng là một khởi đầu mới. Kết thúc của 25 năm đấu tranh nội tâm, từ chối chính mình. Khởi đầu mới cho việc tự tin là mình, dù ai có thích mình hay không, thì mình cũng vẫn là như mình là. Vậy thôi!
Cảm giác đầu tiên của tôi khi tình cờ một đoạn video ngắn của Emma Kok hát là "Ôi! đẹp quá!" Âm thanh, giọng ca, thần thái của cô bé, khung cảnh... và một điều gì đó không thành lời đã thu hút tôi. Có lẽ vì vậy mà bài hát đã quay trở lại với tôi trọn vẹn. Andre Rieu mở đầu bằng câu chuyện Emma bị căn bệnh hiếm gặp. Dạ dày bị liệt, em không thể ăn được, tất cả thức ăn nuôi cơ thể phải đi qua đường ống thẳng vào dạ dày. Em ước mơ trở thành ca sĩ, và em thành lập quỹ để nghiên cứu hy vọng chữa căn bệnh hiếm gặp này.
15 tuổi, em rất nhỏ nhắn và thanh mảnh, nhỏ hơn nhiều so với những thanh thiếu niên cùng lứa tuổi. Em trình bày bài hát với sự ngây thơ trong sáng, nhưng tài năng điêu luyện đến bất ngờ. Chỉ có thể nói là “trời cho”!
Khác với ca sĩ Barbara Pravi, cô hát từ những chất chứa khổ đau đã trải qua. Nhưng cả hai đều có chung một điểm: Khát khao được chấp nhận, được yêu thương, được thấu hiểu.
Hãy nhìn tôi, với những gì còn lại
Trước khi tôi căm ghét chính mình
Tôi là như thế thôi
Dù tôi tỏ ra mọi chuyện đều ổn
Dù tôi khóc, dù tôi thấy mình thật tệ…
Dữ dội, nội tâm… Ánh mắt của những người luống tuổi chìm xuống, lệ long lanh. Người đàn ông bật khóc. Cô gái trẻ đỏ mắt. Người phụ nữ trung niên mỉm cười… Tôi cũng khóc.
Tuổi 15 bộc lộ mọi điều khát khao sâu thẳm bên trong một cách trong sáng và chân thành, điều mà người trưởng thành trải qua đau thương nên giấu kín chúng. Emma mở ra cánh cửa tâm hồn mọi người, những khát khao hạnh phúc, được là chính mình chỉ bị đè xuống nay bay đi như cánh chim nhỏ, nhắc nhớ về điều mỗi người đều muốn – được như họ chính là. Vậy thôi!
Bạn không thể trở thành ai khác ngoài chính như bạn đang là. Những cố gắng trở thành ai chỉ xây nên những ngọn núi ảo to đùng, ngăn chính bạn đến với Hạnh phúc chân thực.
Âm nhạc, màu sắc, trái tim của cô bé 15 tuổi gặp nghịch cảnh và tài năng thiên phú là tác phẩm tuyệt vời của tạo hóa ban tặng cho chúng ta. Tôi cảm thấy thật may mắn khi được thưởng thức tác phẩm tuyệt vời này, sự rung động không lời mà tôi đang cố gắng diễn tả bằng lời thật bất lực.
Nên bạn hãy nghe đi thôi!
(84) 15 Year Old Emma Kok Sings Voilà – André Rieu, Maastricht 2023 (official video) - YouTube