Bạn đang tìm kiếm điều gì?
Rồi một ngày bất chợt, sự thất vọng ở nơi ta nhiều hy vọng nhất mới gõ nốt những nhát cuối vào cái đầu ngốc nghếch của ta.
"Khi con thấy mọi thứ con tìm đều ở trong con
Con sẽ thôi tìm kiếm"
Đây là một bài thơ của thầy Trong suốt mà hai câu đầu thường xuyên hiện lên trong mình.
Chúng ta ai cũng luôn luôn đi tìm một điều gì đó, khao khát một điều gì đó. Rất hiếm khi chúng ta có một cảm giác đầy đủ không cần gì nữa hoặc những cảm giác đó chỉ hiện lên trong khoảnh khắc rồi tan biến. Rồi lại muốn có một cái gì đó để có được cảm giác thỏa mãn, đầy đủ.
Ta thường cần một ai đó ở bên vì nếu một mình ta sẽ có cảm giác cô độc và tách rời với thế giới. Ta tìm tình bạn, tình yêu, sự thông cảm, sự chấp nhận, sự tôn trọng và buồn thay ta thường không bao giờ có đủ hoặc thậm chí là mất mát.
Cái cảm giác thiếu thiếu sao sao, phải đi tìm cứ ở mãi trong ta cho đến ngày ...
Đầu tiên là ngày nhận ra rằng ta thấy mình thiếu thốn, nhận ra ta khao khát điều gì.
Rồi có một người chỉ cho ta biết đống vàng bên trong ta. Thế là nửa tin nửa ngờ, ta vừa lao ra ngoài tìm, vừa nhìn lại bên trong.
Càng tìm bên ngoài càng không thấy, càng nhìn bên trong càng thấy những đồng vàng lấp lánh ở ngay đây. Cứ dập dềnh ngó nghiêng như vậy, ta nghiêng dần về nơi ta tìm thấy một cách vô thức hoặc ý thức.
Rồi một ngày bất chợt, sự thất vọng ở nơi ta nhiều hy vọng nhất mới gõ nốt những nhát cuối vào cái đầu ngốc nghếch của ta.
Ta hóa ra là kẻ xin ăn ngồi trên đống vàng, ha ha.