Nếu bạn có thể khóc...
Trong một buổi sáng mùa hè, sau buổi phóng sinh, chúng tôi ngồi ăn sáng trên tầng hai một quán chay nhỏ. Một người phụ nữ kể cho chúng tôi nghe về cuộc đời chị, từ lúc yêu, lấy chồng không được mẹ chồng vừa ý, đến những tháng ngày chị bươn chải cố chứng minh giá trị của mình....Giọng chị có chất lanh lảnh, mạnh mẽ. Lời nói nhanh, có phần hơi vội như để khỏa lấp điều gì đó bên trong. Kỳ lạ là khi nghe chị nói, tôi không thấy niềm vui và hạnh phúc trong những điều chị đã làm được. Cho đến khi đọc bài thơ này do thầy tôi viết, tôi mới hiểu rõ ràng hơn...
Khi lắng nghe người phụ nữ sáng nay kể về cuộc đời mình
Nước mắt tôi lăn dài bên trong
Vì những nỗi ấm ức chị đã phải trải qua
Vì cả sự ghét bỏ chị còn đang giữ chặt
Mỗi lần nghĩ đến những đau khổ mà người khác đã trải qua
Và những tủi hờn, giận dữ họ còn giấu kín trong lòng
Nước mắt tôi lăn dài trên má
Hết lần này sang lần khác
Có người nói “Không cần yêu thương, vì đâu có ai để yêu thương
Yêu thương người khác chỉ là bản ngã!”
Nhưng cho dù trong thật tính, không có tôi và người khác
Nhưng nếu thực sự hiểu và nhận ra sự thật
Thì ở đâu có nỗi khổ,
Ở đó lòng từ bi sẽ xuất hiện một cách tự nhiên
Nếu bạn có thể khóc vì nỗi khổ của mình
Hãy tiếp tục rơi lệ đừng ngăn chúng lại
Bạn biết không, có thể phần nào đó bên trong bạn cũng đang kêu gào thảm thiết,
Vì bị coi thường, hiểu lầm, hay oán trách khi người khác làm điều không phải với mình
Và phần đó của bạn cũng cần nhận được tình thương
Nếu bạn có thể khóc vì nỗi khổ của người
Hãy tiếp tục rơi lệ đừng ngăn chúng lại
Và cầu nguyện “Mong con đạt thật nhanh giác ngộ,
Để có đủ trí tuệ và phương tiện thiện lành
Sớm giải trừ mọi đau khổ của chúng sinh,
Mà con vẫn đang ngày ngày chứng kiến”
Nếu có thể vừa thương vừa hiểu
Rằng từ bi và trí tuệ không bao giờ có thể tách rời nhau
Hãy cùng tôi đi trên con đường kỳ diệu nhiệm màu
Đưa bạn và mọi người
Trở về với ngôi nhà thực sự của tình thương và ánh sáng…
Yêu quý bạn
-Trong Suốt –