Nobita đã kệ con gà nó đi như thế nào?
Một cách giúp trẻ vượt qua bị chê bai và trêu chọc
Khai Tâm (KT) đặt tên cho cậu bé với đôi chân dài, cặp mắt to tròn thích khám phá và luôn mồm hỏi về thế giới này là Nobita, bởi vì cậu rất mê truyện Doremon. Nobita mê luôn bộ bài Trong Suốt sau khi cậu rút hai lần ra cùng một lá bài bí mật, nói về điều sâu thẳm bên trong cậu. Bí mật nên cậu không cho Khai Tâm không tiết lộ nội dung lá bài, cả mẹ cậu cũng không biết.
Hôm nay, Nobita kể cho KT nghe chuyện bạn ở lớp hay “xỉ nhục” mình. Xỉ nhục như cách Nobita kể là các bạn “lêu lêu” và hùa vào bảo cậu là – ê cái đồ ng.u dố.t, ê cái đồ xấ.u tính... Với người lớn thì sỉ nhục có thể phải là chuyện to hơn, nhưng với trẻ con thì thế là xỉ nhục rồi, và Nobita cảm thấy tứ.c giậ.n, tổ.n thươn.g. Cậu thấy mình bị cô độc trong lớp. Nobita không yếu đuối. Cậu đấ.m những đứa xỉ nhục mình. Nhưng đấ.m được một đứa thì những đứa khác lại hùa vào tiếp tục lêu lêu cậu. Chính cậu cũng thấy là đấ.m chả xuể. Nhưng bên trong thì cậu rất tức giậ.n. Lần gần đây nhất, thấy một bạn có vẻ như là định xỉ nhục mình, cậu bèn đấ.m trước luôn. Thế là cậu bị cô giáo phạt nặng.
Khai Tâm hỏi cậu: “Nên làm gì khi bạn xỉ nhục mình?”
Nobita: “hỏi bộ bài đi.”
Cậu chạy ra giá sách lấy bộ bài. Mọi khi bộ bài Trong Suốt vẫn nằm đó, nhưng hôm nay không thấy. Có người mượn về nên Minh Tâm bèn nhắn nhờ bạn mang sang cho Nobita rút bài. Trong lúc chưa có bộ bài, Nobita đã tự nghĩ ra câu trả lời: “KỆ.”
Khai Tâm: “Vì sao lại KỆ?”
Khai Tâm rủ cậu chơi trò lêu lêu nhau. Lêu lêu Nobita chân ngắn. Lêu lêu Nobita chân ngắn. Ngay lập tức Nobita hiểu. Cậu chỉ vào đầu KT hào hứng: lêu lêu đầu bác có sừng. Rồi cậu chơi trò đó với các đồ vật trong phòng. Cái ghế này biến mất. Cái ghế này biến mất. Cậu giả vờ nói 1000 lần, rồi lăn ra, thè lưỡi thở hổn hển tỏ ra rất mệt vì phải nói đến cả nghìn lần.
Sau vài lần hào hứng thử theo cách đó, khi KT hỏi, cậu tự phát biểu một câu mà KT cũng thấy sốc luôn “Người ta nói gì về mình chỉ là suy nghĩ của chính họ”. ?
Khai Tâm: “Thế nếu bây giờ bạn lêu lêu mình thì con thấy sao?”
Nobita: “Kệ, mình chẳng việc gì phải nén xuống nữa (cậu làm điệu bộ mô tả lúc bị bạn lêu lêu và kìm nén). Cũng chẳng cần phải đáp trả làm gì. Mình đánh bạn thì mình đang đúng lại thành sai.”
Vui vẻ, Nobita rủ KT đi chơi. Cả hai xuống tầng 1 thì bộ bài ban nãy biến mất đã xuất hiện ở đó. Nobita hào hứng hỏi và rút ra 3 lá. Woa, nằm chính giữa, lá bài Thái độ bên trong với nội dung là KỆ CON GÀ NÓ ĐI! Nobita càng thích thú hơn. Cậu cười khoái chí. Câu nói đó đã trở thành kim chỉ nam cho cậu.
Đứa trẻ đã biết cách đối diện với một điều không như ý trong cuộc sống của nó một giản đơn - Kệ con gà nó đi như thế đấy. KT lại một lần nữa ngạc nhiên sau vô số lần ngạc nhiên vì độ "linh thiêng" của rút bài sau trò chuyện. Còn Nobita thì đã tin vào bộ bài Trong Suốt từ lần trước rồi nên cậu không tỏ vẻ gì là ngạc nhiên. Cậu đang mải thích thú với con gà trong câu Kệ con gà nó đi. Khi rút bài, Nobita còn tự nói ra nhiều điều thú vị nữa mà vì chỉ được cậu cho phép kể phần trên nên KT không nói thêm, ngoài cảm giác xúc động thấy bộ bài sẽ giúp những đứa trẻ tăng trưởng trí tuệ thế nào.
‐--------‐----------
Nobita cười tủm tỉm khi đọc bài. Cậu đã đồng ý cho Khai Tâm chia sẻ câu chuyện này, để bạn nào nếu cũng bị trêu chọc như cậu cũng sẽ kệ con gà nó đi.