Vá những vết thương
Đời mỗi con người có bao nhiêu tổn thương? Và điều ta đang làm phải chăng là luôn tìm cách vá víu, chữa lành?
Khi còn bé, ta khóc vì muốn một món đồ chơi mà ba mẹ nỡ chối từ. Lớn hơn, bạn bắt nạt, trêu chọc, chê cười làm ta tổn thương. Trong tình yêu, chỉ cần bị chê một chút thôi về ngoại hình hay tính cách, bị đá, tệ hơn là bị phản bội làm trái tim ta rỉ máu. Mất đi một người thân, một lỗ thủng sâu hoắm trong tim ta tưởng chừng như không bao giờ lành lại...
Đời mỗi con người có bao nhiêu tổn thương? Và điều ta đang làm phải chăng là luôn loay hoay đi tìm cách vá víu, chữa lành? Để rồi khi một chuyện tương tự ập đến, lại cứa vào vết thương đang vá dở, lại bung chỉ, lại đau...?
Không chỉ có thế, chúng ta luôn làm tổn thương nhau. Giống như quả cầu lửa ta cứ đá qua đá lại hoài không dừng lại. Chẳng ai muốn bỏng tay nên cứ chạm nó là chối từ, là đá ngay khỏi mình, và nó va vào người khác. Họ lại đẩy nó ra... Cứ thế, cứ thế, cái vòng oan oan tương báo quay tròn, quay tròn mà người ta còn gọi là luân hồi không dứt.
Có những người chỉ muốn bớt đau ngay lập tức, thế thôi!
Có những người muốn chữa tận gốc vết thương, nên chấp nhận đau để mở nó ra, tìm căn nguyên. Mỗi người làm điều phù hợp nhất với họ tại thời điểm đó.
Mình thì đã từng giảm đau rất nhiều. Cũng có mặt lợi là khi trò chuyện thì mình biết cách giúp những người muốn giảm đau.
Mình giảm đau nhiều, tức là đau đi đau lại nhiều quá đâm chán, nên là chỉ muốn hết hẳn. Khai vấn, tư vấn, trò chuyện... chỉ giúp giảm đau, vá vết thương và tìm ra vết thương để vá, chứ không làm hết sạch vết thương được. May là mình có thầy chỉ dẫn: Muốn hết sạch vết thương, chỉ có một cách. Cách đó mình cũng đang học thôi, nhưng bắt đầu thấy sự diệu kỳ của nó.
Mình đang làm nghề vá vết thương, và học cách làm biến hết, tan sạch những vết thương của chính mình. Mỗi lần sự lo lắng, căng thẳng, hay bối rối... tan đi trên gương mặt khách, là một lần niềm hạnh phúc dâng lên cho cả mình và họ. Có thể ngày mai, họ lại có những vết thương, những lo lắng khác, nếu đủ duyên gặp thì mình lại cùng họ miệt mài vá. Đủ duyên thì cho khách biết có một cách rốt ráo nếu bạn đã chán vá víu rồi. Tôi đang được nếm nó đây và tôi muốn chia sẻ với bạn điều tuyệt vời ấy.
Nhân nửa đêm ngồi viết một chút trước khi đi ngủ thì dòng chữ trên lịch bàn Trong Suốt 2020 đập vào mắt. Nhà nhiều bàn nên mỗi nơi mình cứ để một cuốn lịch. Thỉnh thoảng một câu nói lại đánh thức điều gì đó, như đêm nay.
Nếu bạn đi kinh doanh với mục tiêu tạo ra hạnh phúc thì kiểu gì bạn cũng sẽ hạnh phúc. Vì sao? Vì hạnh phúc đã được tạo ra ngay trên đường đi rồi, chứ không phải đợi đến ngày giàu có bạn mới hạnh phúc.
Trong Suốt.
------
Biết ơn Cuộc sống! Biết ơn Thầy! Biết ơn nghịch cảnh và thuận duyên!